Hướng Dẫn Dưỡng Thai Của Thỏ Trắng Tiên Tôn - Phiên ngoại 05.1
- Home
- Hướng Dẫn Dưỡng Thai Của Thỏ Trắng Tiên Tôn
- Phiên ngoại 05.1 - Thỏ bự, sói nhỏ và hồ ly
Phiên ngoại 05.1: Thỏ bự, sói nhỏ và hồ ly
Chuyển ngữ: Sunny
Chỉnh sửa: Múp
Khi sinh Cục Lông Nhỏ, đã không luống cuống tay chân như lần đầu nữa.
Bạch Đồ không muốn mời đại phu, huống hồ tu vi y cao, dù đại phu tới cũng không giúp được việc gì.
Vân Dã đặt Bạch Đồ vào trong ổ nhỏ, bản thân mình canh giữ bên cạnh y, Cục Xám Nhỏ còn quá nhỏ, không thể vào phòng.
Sáng sớm hôm nay Cục Xám Nhỏ không thấy cha mình, mà a cha nói cho nhóc biết em trai nhóc sắp ra đời rồi, sau khi dặn dò nhóc phải yên lặng ở bên ngoài, rồi cũng vào phòng. Cục Xám Nhỏ một mình chờ ở ngoài cửa, gấp đến độ đi qua đi lại.
Từ lúc bắt đầu sinh đến khi kết thúc, trong phòng vô cùng im lặng, Cục Xám Nhỏ dán vào khe cửa, cũng không nghe thấy bất kỳ âm thanh gì.
Cục Xám Nhỏ lần đầu gặp phải cảnh này, nhóc cũng không biết sinh con phải chờ bao lâu, chỉ biết hai vị phụ thân mãi vẫn không ra ngoài, sốt ruột đến độ chảy cả nước mắt.
Tính ra Cục Xám Nhỏ ra đời tới giờ cũng được khoảng năm sáu năm, nhưng bộ dáng cũng không thay đổi gì nhiều so với mấy năm trước.
Điều này cũng là bình thường.
Tiên yêu thông thường biến thành người thường là bộ dáng trẻ con, sinh ra là thỏ tiên tiên thể như nhóc, mới sinh ra vài năm sẽ hóa thành hình người rất nhanh, sau đó sẽ chậm lại, luôn giữ hình dáng trẻ con, theo tu vi tăng lên sẽ từ từ trưởng thành.
Tuy rằng vẫn luôn là bộ dáng trẻ con, nhưng Cục Xám Nhỏ sớm hiểu chuyện hơn trước đây rất nhiều, sốt ruột đến mức khóc rồi vẫn không quên a cha dặn phải im lặng.
Chỉ ngồi xổm cạnh cửa lén lau nước mắt, một tiếng động cũng không dám phát ra.
Thời gian sinh lần này quả thực lâu hơn rất nhiều so với khi sinh Cục Xám Nhỏ, không biết qua bao lâu, cửa phòng mới tự động mở ra.
Cục Xám Nhỏ thoáng cái ngừng khóc, rón ra rón rén vào phòng.
Trong phòng đốt noãn hương, nhiệt độ vừa phải. Trên giường trong phòng đặt một cái ổ cỏ nhỏ, từ góc độ của cục Xám Nhỏ thì không nhìn thấy tình cảnh bên trong, chỉ có thể nhìn thấy a cha nhà mình ngồi chồm hổm bên giường, nhỏ giọng nói với phía trong điều gì đó.
Thấy Cục Xám Nhỏ vào cửa, Vân Dã ngoảnh đầu nhìn nhóc, ngẩn ra: “Nhóc ngốc, khóc gì chứ, mau lại đây xem em trai này.”
Cục Xám Nhỏ chùi mắt: “Không có, không khóc…”
Nhóc đi lên phía trước, Bạch Đồ biến trở về nguyên hình cuộc tròn ở trong ổ cỏ nhỏ, nhìn có vẻ mệt mỏi, nhưng tinh thần không tệ lắm. Thấy Cục Xám Nhỏ đi tới, y hơi hơi nhỏm dậy, khẽ nói: “Sao lại khóc rồi, đừng sợ, cha không sao.”
Y nhỏm dậy, vừa hay lộ ra Cục Lông Nhỏ trắng tinh giấu dưới thân.
Cục Xám Nhỏ kinh ngạc tròn xoe mắt.
Lông Cục Lông Nhỏ còn có chút ẩm ướt, vừa được Bạch Đồ liếm một lần, rất sạch sẽ, không khác gì màu lông y, không nhìn kỹ hoàn toàn sẽ không phân biệt được.
“Đây, đây là em trai ạ…”
“Đúng vậy, là em trai đó.”
Bạch Đồ hơi dịch sang bên cạnh, để Cục Xám Nhỏ nhìn rõ hơn chút.
Hiện giờ Cục Lông Nhỏ yên tĩnh nằm nhắm mắt, không khóc không quấy, ngoan ngoãn co thành một cục nhỏ dưới thân Bạch Đồ, vừa mềm mại vừa nhỏ xinh.
Cục Xám Nhỏ nhìn chốc lát, lại nhíu mày, nghiêm túc nói: “Em trai và con chẳng giống nhau gì cả.”
Bạch Đồ: “…”
Trước đây Bạch Đồ cũng chưa từng nghĩ đến, Cục Lông Nhỏ lại là một con sói nhỏ lông trắng.
Chỉ có điều, hình thể nhóc con so với sói con bình thường nhỏ hơn rất nhiều, không bằng nửa bàn tay đàn ông trưởng thành. Nhưng cho dù như vậy, nhóc vẫn lớn hơn Cục Xám Nhỏ khi mới sinh nhiều, khi sinh con Bạch Đồ tiêu hao không ít khí lực.
Bạch Đồ cúi đầu liếm liếm sói con trong lòng, không giải thích nhiều: “Nhưng đó cũng là đệ đệ con nha, Cục Xám Nhỏ sờ em chút được không?”
Cục Xám Nhỏ chớp chớp mắt, gật đầu: “Được.”
Nhóc thật cẩn thận vươn tay, khe khẽ chạm vào cục lông trắng nhỏ kia.
Như là cảm nhận được có khí tức xa lạ tới gần, Cục Lông Nhỏ vội vàng chui vào trong lòng Bạch Đồ, sợ hãi mà kêu lên trong miệng: “Chít chít…”
Nhóc con mới sinh nhát gan, Cục Xám Nhỏ không để ý, chỉ kinh ngạc nói: “Em trai thật là mềm ý.”
Xúc cảm mềm mại kia khiến cho nhóc càng có hiểu biết rõ ràng đối với sự tồn tại của em trai, nhận thức này làm cho Cục Xám Nhỏ lập tức thấy vui vẻ.
Bộ dáng không giống thì liên quan gì, đó là em trai nha.
Bạch Đồ vừa sinh xong, cần phải nghỉ ngơi, Vân Dã không chút khách khí bắt đầu đuổi người: “Mau ra ngoài chơi đi, để cha nghỉ ngơi một chút.”
Cục Xám Nhỏ nhìn nhìn Vân Dã, lại cúi đầu nhìn nhìn Cục Lông Nhỏ, bộ dáng không muốn đi chút nào.
Nhưng nhóc thấy cha quả thật vô cùng mệt mỏi, sợ quấy rầy cha nghỉ ngơi, hiểu chuyện gật đầu, ngoan ngoãn ra khỏi cửa.
Cửa phòng khép lại, trong phòng an tĩnh trở lại.
Bạch Đồ thấp giọng gọi: “Vân Dã…”
“Sao vậy?”
Bạch Đồ ôm lấy cục tròn nhỏ, ánh mắt hơi rối rắm: “Hình như con… là song nhi.”
Vân Dã ngẩn ra.
Ở thế giới này song nhi và nam nữ có địa vị ngang hàng, nhưng bởi vì song nhi có thể sinh con, đã định trước thân thể yếu ớt, càng dễ dàng gặp phải nguy hiểm.
Suy cho cùng vẫn có điểm khác biệt với nam tử bình thường.
Vân Dã nhìn ra Bạch Đồ lo lắng, cúi đầu, nâng hai cục lông yếu ớt trong ổ cỏ lên lòng bàn tay, dịu dàng nói: “Đừng lo lắng, ta sẽ bảo vệ con thật tốt. Có ta ở đây, không ai dám tổn thương con, cũng sẽ không có ai dám tổn thương cha con người.”
Sự thật chứng minh, lo lắng của Bạch Đồ không phải không có lý.
Cục Lông Nhỏ mới ra đời, ốm vặt liên miên không dứt, có điều cũng may hai vị phụ thân nhóc không phải nhân vật bình thường, tìm kỳ trân linh tài khắp thế gian cho nhóc ăn, mới nuôi dưỡng thân thể nhóc tốt lên.
Không những thân thể yếu ớt, ngay cả biến hình cũng không nhanh bằng Cục Xám Nhỏ.
Lần đầu tiên nhóc biến hình, đã là chuyện của ba tháng sau.
Hình người của Cục Lông Nhỏ rất xinh đẹp, ngũ quan tinh tế đẹp đẽ, đường nét so với Cục Xám Nhỏ nhu hòa rất nhiều, màu sắc đôi mắt cực nhạt, có nét giống Bạch Đồ. Lại mang theo khuôn mặt có chút bầu bĩnh của trẻ con, nhìn thế nào cũng khiến người ta yêu thích.
Hai người Bạch Đồ và Vân Dã chưa từng có kinh nghiệm nuôi trẻ con, Cục Xám Nhỏ là nuôi thả mà lớn lên.
Đến khi Cục Lông Nhỏ lớn thêm chút nữa, đi lại không có vấn đề, hai vị làm cha cũng không kiên trì, cho phép Cục Xám Nhỏ mang theo em trai ra ngoài chơi.
Trên núi Kỳ Mình vốn linh khí dồi dào, sinh linh ở trong đó tu hành cũng không ít. Sau khi Bạch Đồ và Vân Dã định cư ở đây, vẫn chưa từng quấy rầy sinh linh khác tu hành, ngược lại bởi vì hai người tới, nơi đây không hề có vật âm tà quấy phá, càng xem như che chở sinh linh nơi đây.
Mà vì là con hai người này, địa vị của Cục Xám Nhỏ giữa chúng sinh linh ở núi Kỳ Minh, tất nhiên là không cần nói rõ.
Dọc đường đi, Cục Xám Nhỏ hưng phấn không thôi, gấp rút muốn giới thiệu bạn bè mình với Cục Lông Nhỏ.
“Đệ phải theo sát ca đó, ở đây rất dễ lạc đường.”
Sau cơn mưa trời quang mây tạnh, hai bé trai một lớn một nhỏ đi giữa núi rừng.
Bộ dáng hiện giờ của Cục Lông Nhỏ chỉ khoảng chừng ba bốn tuổi, tay ngắn chân ngắn, đi đường núi có chút chật vật. Nhóc chậm rì rì đi theo sau Cục Xám Nhỏ, bởi vì lần đầu tiên đi ra ngoài, hồi hộp đến mức nắm chặt tay Cục Xám Nhỏ.
“Ca ca, còn xa không ạ…” Cục Lông Nhỏ âm thanh giòn tan hỏi, trong đôi mắt sáng ngời mang theo chút bất an.
Cục Lông Nhỏ nhát gan, từ khi sinh ra vẫn luôn ở trong nhà, cho dù có đi ra ngoài cũng là Bạch Đồ hoặc Vân Dã bế đi, chưa từng tự mình đi tới nơi xa như vậy.
Cục Xám Nhỏ thấy em hơi sợ sệt, quay lại nhéo nhéo mặt em, lại xoa đầu: “Cũng sắp tới rồi.”
Nhóc vừa dứt lời, trên cây bên cạnh vang lên tiếng loạt soạt.
Sau đó, có thứ gì đó trên cây rơi xuống, ném thẳng vào hai nhóc con.
Cục Lông Nhỏ thấy có thứ ném về phía mình, “a” một tiếng, sợ tới mức trốn ra sau lưng Cục Xám Nhỏ.
Cục Xám Nhỏ đầu mày cứng lại, nhạy bén nâng tay tiếp được thứ kia.
Là một trái cây nhỏ đỏ tươi.
Nhóc ngẩng đầu nhìn lên, hai con sóc lông trắng ngồi ở đầu cành, ôm trong lòng loại trái cây tương tự, đang hiếu kỳ nhìn hai bé trai đứng dưới tàng cây.
Đầu mày Cục Xám Nhỏ giãn ra: “Là bọn mi à.”
Sóc không biết nói, nghiêng đầu suy nghĩ, nghi hoặc nhìn người trốn sau Cục Xám Nhỏ.
Cục Lông Nhỏ vừa bị dọa sợ, cố hết sức giấu mình sau lưng Cục Xám Nhỏ, hai tay nắm chặt tay anh, không dám ngẩng đầu.
Cục Xám Nhỏ vỗ vỗ em: “Không sao đâu Cục Lông Nhỏ, bọn chúng là bạn của ta.”
“Bạn sao?” Cục Lông Nhỏ dò xét ngó đầu ra từ sau lưng Cục Xám Nhỏ, hai con sóc đã nhảy từ trên cành cây xuống dưới, ở bên chân Cục Xám Nhỏ líu ríu nói chuyện không ngừng, đôi mắt đen láy đảo đi đảo lại.
Cục Lông Nhỏ nghe không hiểu bọn chúng nói gì, chỉ nghe Cục Xám Nhỏ nói: “Phải đó phải đó, là đệ đệ ta.”
Sau khi nghe xong, hai con sóc lệt xệt chạy về phía thân cây, miệng vẫn líu ríu kêu gì đó, không bao lâu, càng nhiều động vật nhỏ từ khắp nơi chạy tới.
Gần như trong nháy mắt, đám động vật nhỏ kia vây xung quanh Cục Lông Nhỏ.
Cục Lông Nhỏ tròn xoe mắt.
Động vật nhỏ trước mắt nhóc không nhận ra ai hết, nhưng nhóc có thể cảm nhận được những sinh linh này không có ác ý với nhóc, mà còn hiểu rõ những người này là bạn ca ca mình, nhanh chóng không sợ hãi nữa.
Cục Lông Nhỏ có chút lúng túng: “Đây, đây là cho ta sao?”
Sóc con gật gật đâu.
“Cảm ơn.” Cục Lông Nhỏ nhận lấy trái cây kia, sợ hãi cười cười với sóc con.
Nhóc cười rộ lên, đôi mắt nhạt màu kia sáng long lanh, dáng vẻ lại càng đáng yêu hơn lúc trước.
Thế là, Cục Xám Nhỏ lăn lộn giữa đám tiểu đồng bọn trên núi Kỳ Mình nhiều năm mới đạt được tiếng tăm, chỉ trong một giây đã từ được người ta yêu chiều thành không ai hỏi đến.
Cục Xám Nhỏ ngồi xổm cạnh dòng suối, nghiêng đầu nhìn trên bãi cỏ, em trai nhà mình bị động vật nhỏ vây ở giữa, đầu mày bất giác nhíu lại.
Thật không phải để ý bạn mình thích Cục Lông Nhỏ, mà là… Em trai nhà mình cùng đám động vật nhỏ này chơi sắp được một canh giờ rồi, suốt một canh giờ, lại không thèm liếc mắt đến nhóc một cái.
Sau khi làm anh trai rồi, ý thức trách nhiệm của Cục Xám Nhỏ tăng nhanh như gió bão, coi bảo vệ em trai là chuyện quan trọng nhất. Mà từ khi ra đời, ngoại trừ hai vị phụ thân, Cục Lông Nhỏ cũng rất thân cận Cục Xám Nhỏ.
Đây là lần đầu tiên Cục Xám Nhỏ thấy nhóc chơi vui vẻ với người khác đến vậy, mà còn không thèm để ý mình nữa.
… Bỗng có chút hối hận vì dẫn nhóc ra đây rồi.
Mắt thấy ngày hôm nay Cục Lông Nhỏ bị đút cho không biết bao nhiêu trái cây, Cục Xám Nhỏ rốt cục không thể nhịn được nữa, đi lên phía trước: “Nên về nhà thôi.”
Khóe miệng Cục Lông Nhỏ vẫn còn sót chút nước trái cây, mờ mịt ngẩng đầu nhìn Cục Xám Nhỏ.
Trên vai nhóc, vẫn còn hai con sóc ngồi hai bên trái phải, đang vô cùng thân thiết cọ cọ khuôn mặt mềm mại của Cục Lông Nhỏ.
“Tránh ra, tránh ra.” Cục Xám Nhỏ xua xua tay gạt cả hai con ra, kéo Cục Lông Nhỏ đứng lên.
Hai con sóc bất mãn nhảy tới nhảy lui trên mặt đất.
Cục Xám Nhỏ lại càng bất mãn với chúng: “Đó là đệ đệ ta, đương nhiên sẽ nghe lời ta.”
Cục Lông Nhỏ đúng lúc kéo kéo ống tay áo Cục Xám Nhỏ, thấp giọng nói: “Ca ca, đệ cũng muốn về nhà rồi, chúng mình về đi.”
Ngày dần ngả về chiều, Cục Xám Nhỏ cõng Cục Lông Nhỏ đi trong rừng cây.
Cục Lông Nhỏ nằm sấp trên lưng Cục Xám Nhỏ, tìm kiếm trong ngực chốc lát, lấy ra một trái cây màu đỏ đút tới bên miệng Cục Xám Nhỏ: “Ca ca ăn này.”
Cục Xám Nhỏ vốn không thích ăn rau quả, huống chi loại quả này từ nhỏ đến lớn nhóc ăn không biết bao nhiêu, đối với nhóc mà nói chẳng mới mẻ gì.
Nhóc lắc lắc đầu: “Ca ca không ăn, đệ ăn đi.”
Cục Lông Nhỏ thật sự rất thích hương vị này, khẩn khoản nói: “Ngon lắm luôn.”
Cục Xám Nhỏ hết cách, chỉ đành cắn một miếng.
Mùi vị ngọt ngào của trái cây lan tỏa trong miệng, hai người anh một miếng em một miếng, chia xong trái này.
Cục Xám Nhỏ tâm tình vui vẻ, nghĩ tới chuyện vừa rồi, nghiêm túc nói với Cục Lông Nhỏ: “Đệ không được ăn chung trái cây với người khác đâu nha.”
Cục Lông Nhỏ ngây thơ nhìn nhóc: “Tại sao thế ạ?”
“Chỉ là không được thôi.” Cục Xám Nhỏ nghĩ nghĩ, lại bổ sung thêm: “Bởi vì bên ngoài kẻ xấu rất nhiều.”
Cục Lông Nhỏ chớp mắt: “Nhưng những người vừa rồi là bạn ca ca mà…”
Cục Xám Nhỏ không biết giải thích như thế nào, nhóc đứng tại chỗ nghiêm túc suy nghĩ một lúc, cho ra kết luận: “Đệ có thể chơi cùng bọn họ, nhưng không được để bọn họ sờ mặt đệ. Đúng, cũng không được để họ ôm đệ, chỉ có ca, cha, a cha được ôm thôi.”
Tác giả có lời muốn nói:
Thiên sứ nhuyễn manh Cục Lông Ngắn và đệ khống dấm vương Cục Xám Nhỏ tới đây UwU.
rong phiên ngoại đất diễn của Bạch Đồ và Vân Dã không nhiều, vai chính là Cục Lông Nhỏ và Cục Xám Nhỏ, hồ ly hẳn là chương sau mới log in.
Hết phiên ngoại 05.1