Bé Nói Nhiều - Phiên ngoại 02
Phiên ngoại 02: Ba mẩu chuyện nhỏ
Chuyển ngữ: By
Chỉnh sửa: Bilec
Đi công tác
Tôi vừa thăng chức chưa được một tháng thì đã bị cử đi nơi khác công tác một tuần.
Từ hồi quen nhau tới giờ, chúng tôi chưa từng tách ra lâu như thế.
Buổi tối trước khi đi, tôi đè bé nói nhiều ra làm một trận.
Bé nói nhiều lão luyện nói: “Em phải trồng cả một trang trại dâu trên cổ anh, cho người ta biết khoảnh đất này có chủ rồi.”
“Em làm thế cứ như cún con đi tiểu đánh dấu địa bàn ấy.”
“Nếu anh muốn thì em luôn sẵn sàng.”
…
Kết quả là hôm sau dâu chỉ mọc mỗi trên xương quai xanh tôi.
Tôi đúng là chờ mong vô ích rồi.
Anh nói nhiều
Phong thủy luân phiên, thế sự xoay vần.
Bé nói nhiều phải theo chân thầy cô hướng dẫn đi vùng khác nghiên cứu ít nhất nửa tháng, người bùi ngùi đưa tiễn tựa cửa chờ trông đổi thành tôi.
“Mang theo hai cái áo khoác dài tay đi, bên đó sắp vào thu rồi, trở lạnh hôm nào không biết được đâu.”
“Người bên đó thích ăn cay, dạ dày em không tốt thì đừng có học theo ăn giống họ đấy. Phải biết yêu thương bảo vệ bản thân.”
“Không thì mang theo cái nồi điện, em qua đó có thể tự nấu mấy món đơn giản.”
…
Đợi em ấy xuất phát rồi, tôi vẫn còn gửi tin nhắn cho em.
[Đi đường cẩn thận, không được cắm đầu chơi điện thoại.]
[Không được tin người lạ, cẩn thận kẻo cái quần lót cũng bị lừa mất!]
[Ra ngoài nhớ theo sát người của đoàn, em mù đường lắm, đừng để bị lạc. Lỡ bị lạc cũng đừng hoảng lên, nhìn bảng chỉ đường, không thì trực tiếp tìm một chiếc taxi, còn không được nữa thì đến nhờ chú công an.]
[Không được nhìn trai lạ, biết chưa?]
[Đến nơi phải gọi điện thoại cho anh.]
…
Bé nói nhiều: [Biết rồi, biết rồi. Anh, anh là anh nói nhiều à? Anh còn nói nhiều hơn em rồi đó.]
[Sau này em sẽ gọi anh là anh nói nhiều!]
… Em chê anh ư?
Một lát sau, bé nói nhiều lại gửi tin nhắn đến: [Nhưng mà bạn trai daddy* như này thiệt là quá xịn sò, em thích lắm ⁄ ⁄ ⁄ ⁄ω⁄ ⁄ ⁄ ⁄]
[Anh ơi, em bắt đầu nhớ anh rồi.]
Tôi ôm điện thoại cười lâu thiệt là lâu.
(*) Đa hệ nam hữu 爹系男友: Ngôn ngữ mạng, dùng để chỉ kiểu bạn trai đối xử với người yêu như con cái, đối với người yêu chỉ có “nuông chiều” và hẹn hò với ảnh chỉ có “ngọt ngào”.(Theo Baidu)
Tết Đoan Ngọ
Hôm Tết Đoan Ngọ, tôi bị bé nói nhiều hôn tỉnh.
Vừa mở mắt ra đã thấy bé nói nhiều đang cười dâm đãng, trong mắt tôi em ấy trông không khác gì heo con vừa ủn được củ cải trắng.
Tôi giật mình, tỉnh lại liền.
Thấy tôi dậy, bé nói nhiều hôn lên khóe môi chào buổi sáng rồi nói: “Anh ơi, Đoan Ngọ an khang.”
“Tết Đoan Ngọ vui vẻ.” Nói xong tôi liền ngồi dậy vươn người.
“Không được, Tết Đoan Ngọ phải nói ‘an khang’, không thể nói ‘vui vẻ’”.
Tôi cảm thấy khó hiểu: “Sao lại không?”
“Thì… thì… Tết Đoan Ngọ tương đối đặc biệt, không giống mấy ngày lễ khác nên phải dùng ‘an khang’!” En phản bác, nhưng nghe không thuyết phục gì sất.
“Như nhau cả thôi, khác chỗ nào đâu?”
Bé nói nhiều vọt dậy: “Ngày lễ truyền thống đương nhiên phải làm theo truyền thống chứ!”
“Thế… Đoan Ngọ an khang, cục cưng. Hôn thêm cái nữa nào.” Tôi nhào tới cho em một cái hôn quyết liệt để em khỏi dây dưa vấn đề này nữa.
…
Buổi chiều, chúng tôi định ra đường mua mấy cái bánh ú, ké chút không khí lễ hội.
Tới tiệm bánh ú, mấy cô chỗ đó vậy mà bán rất nhiều bánh ú vị khác nhau, thậm chí còn có kha khá vị kì lạ chưa nghe bao giờ.
“Hoan nghênh ghé thăm, hai anh muốn bánh ú loại nào ạ?” Giọng nói của chị gái bán bánh cực kì ngọt ngào, tươi cười xán lạn, khiến người ta khó mà không thích.
“Đương nhiên là mứt táo.”
“Bánh thịt muối.”
Chúng tôi đồng thanh trả lời, sau đó khó hiểu mà liếc nhau một cái.
Chị gái lập tức mở miệng: “Ấy đừng cãi nhau, loại nào cũng có.”
Tuy rằng chúng tôi không cãi nhau nhưng phản ứng của chị gái cũng đáng yêu ghê, chắc là đã gặp qua không ít người vì chọn bánh ú mặn hay ngọt mà gây lộn rồi.
Quả nhiên, bất mãn trong mắt bé nói nhiều lập tức mất tăm.
Hình như tôi nghe loáng thoáng thấy em ấy nói thế này: “Được rồi, không so đo cùng kẻ ngốc.”
Sau đó tôi thật sự nghe thấy em nói: “Phiền chị bỏ riêng hai loại giúp em với ạ.”
Ẻm nheo mắt liếc tôi một cái, rất có tính uy hiếp.
Trên đường về nhà, bé nói nhiều bắt đầu tẩy não tôi: “Lạ ghê. Trên đời này sao lại có cái thể loại bánh ú mặn cơ chứ?”
“Đó là vì em chưa ăn thôi.”
“Xùy, em khinh bỉ. Bánh ú ngọt mới vĩnh viễn là chân ái.”
…
Sau khi về đến nhà, dưới sự ép buộc và dụ dỗ của tôi, bé nói nhiều hạ quyết tâm thấy chết không sờn mà cắn một miếng bánh ú thịt muối.
Vừa ăn một miếng này, em lập tức phát huy kĩ năng diễn xuất của ảnh đế, ý đồ muốn cho tôi xem bánh ú thịt muối khó ăn tới cỡ nào.
Vừa cắn vào còn chưa có nhai, vị thịt không chừng còn chưa nếm được đã mặt nhăn mày nhó làm bộ muốn nôn.
“Huệ…”
“Không được nhả, nuốt vào.”
Em đứng bật dậy, u oán nhìn tôi, bắt đầu cực kì khoa trương bắt đầu nhai miếng bánh ú kia rồi tỏ vẻ khó mà nuốt được, gian nan nuốt nó xuống.
“Nghẹn chết rồi.”
Tôi phớt lờ phản hồi tiêu cực của em, nhanh chóng ăn hết bánh ú thịt muối trong tay tôi.
“Hừ, chia giường ngủ đi. Chúng ta rốt cuộc không phải người chung đường.” Em tiêu sái xoay người đi vào phòng, sau đó hung hăng đóng cửa lại.
…
Đến tối, lúc chuẩn bị ăn khuya thì tôi phát hiện bánh ú thịt muối của mình thiếu mất một cái, hỏi em thì em đáp tỉnh bơ: “Hả? Gì? Ai biết đâu.”
“Thế à?” Tôi tỏ vẻ nghi ngờ.
“À thế làm sao mà à! Là em, em không cẩn thận lấy nhầm, em tưởng là nhân mứt táo.” Bé nói nhiều tỏ vẻ em rất vô tội.
Tôi bày tỏ sự tha thứ: “Thế anh cũng muốn ăn một cái bánh mứt táo của em.”
“Ăn đi. Rồi anh sẽ bị nó chinh phục.”
Thật lòng mà nói thì tôi cảm thấy mùi vị quả thật không tệ.
Đêm, tôi ôm chăn gối ra sô pha chuẩn bị chia phòng ngủ với bé nói nhiều.
Kết quả tôi còn còn chưa ngủ thì một thân thể nho nhỏ đã lén lút chui vào lòng thỏ thẻ: “Anh ơi, bánh mặn bánh ngọt đều ngon như nhau. Chúng mình đừng chia giường ngủ nha anh.”
Tôi ôm chặt người vào lòng, tay thì không thành thật trượt xuống mông em.
“Anh à, mai em phải đi học.” Bé nói nhiều ý đồ làm nũng để tự cứu lấy thân như trước đây.
“Không kịp nữa rồi.”
Tác giả: Tết Đoan Ngọ vui vẻ, lời chúc đến từ một tác giả không thích ăn bánh ú. (/ω)
hông ai dỗi nhao mà đòi làm lành trước như ẻm :v