Bản Năng Si Mê - Chương 02
Chương 02: Bản năng
Chuyển ngữ: Sashimi
Chỉnh sửa: Diên
Kiều Uyển Dung ngồi bên giường Lạc Ngu, lời của bác sĩ vẫn còn văng vẳng bên tai.
“Nếu đã thành niên thì kì phát tình cũng sắp tới rồi, tốt nhất nên đi hệ thống ghép đôi gen xem sao. Tốt nhất không nên thử tự mình chịu đựng hay tìm một Alpha không có độ phù hợp cao. Tinh thần lực của cậu ấy rất mạnh, khi tin tức tố sẽ xâm chiếm đại não của đối phương có khả năng sẽ bị phản phệ khiến đối phương trở thành kẻ ngốc.”
“Hoặc là nếu tiền tài của bà cho phép, hoặc là không có một người hoàn toàn phù hợp thì bà có thể đặt phòng nghiên cứu đặc biệt nghiên cứu riêng một loại thuốc ức chế.”
Kiều Uyển Dung sắp khóc, bà chỉ tiết kiệm tiền cưới vợ cho Lạc Ngu. Bà có nghe qua giá cả của thuốc ức chế chuyên biệt, chỉ cần mười liều là có thể tiêu hết số tiền tiết kiệm ấy.
Sau khi trưởng thành cơ bản là mỗi tháng sẽ tới kì phát tình một lần. Giai đoạn đầu tương đối hỗn loạn, khả năng cao sẽ thường xuyên phát tình, hơn nữa nếu ngửi thấy mùi tin tức tố của một Omega đang phát tình khác cũng sẽ tiến vào trạng thái phát tình giả.
Kiều Uyển Dung có chút tuyệt vọng, lần đầu tiên cảm thấy chữ “cường đại” này khiến người ta chán ghét như vậy. Bà tình nguyện để Lạc Ngu bình thường một chút, như thế có lẽ sẽ không phải khổ cực như vậy.
Lúc Lạc Ngu tỉnh lại nhìn thấy trần nhà trắng xoá của bệnh viện và túi truyền nước đang chảy từng giọt khiến cậu sững sờ một lúc.
Cảm giác thân thể nóng rực trước khi hôn mê đã biến mất hoàn toàn, lúc này cơ thể rất thoải mái, ngoại trừ tay chân có chút vô lực ra thì Lạc Ngu cảm thấy bản thân đã khỏe hẳn.
“Con trai, con tỉnh rồi!”
Kiều Uyển Dung mừng rỡ nắm lấy tay Lạc Ngu, nhưng rốt cuộc vẻ mặt vui mừng không duy trì được bao lâu đã trở nên u ám.
“Mẹ, mẹ sao thế? Nom cứ như con mắc bệnh nan y ấy.”
Lạc Ngu đùa một câu, muốn làm không khí vui vẻ hơn.
Dựa theo phản ứng bình thường của mẹ cậu, lúc này hẳn là phải trừng mắt trách móc cậu không được tự trù ẻo bản thân mới phải, ấy nhưng hôm nay mẹ cậu lại im lặng.
“Không phải chứ, mẹ, con thực sự mắc bệnh nan y hả?”
Lạc Ngu giật mình, thăm dò hỏi.
Cậu cho rằng bản thân hiện tại rất ổn, thậm chí có thể biểu diễn đại bàng tung cánh trước mặt mẹ.
“Nếu vậy thì mẹ thà để con mắc bệnh nặng, tốt xấu gì thì vẫn có khả năng chữa trị.”
Trên mặt Kiều Uyển Dung nửa khóc nửa cười. Bà nhìn Lạc Ngu, có chút không biết nên mở miệng thế nào.
“Ung thư?”
Lạc Ngu quan sát một lượt vẻ mặt của Kiều Uyển Dung, lại thử dò hỏi lần nữa.
“Không, cơ thể của con rất khỏe mạnh.” Kiều Uyển Dung lại muốn khóc, hít hít mũi, “Chỉ là con đã biến thành Omega.”
“Ồ… Hả?”
“Mẹ, đùa vậy không vui đâu ạ. Sao con có thể biến thành một…”
Một vài thanh âm bất chợt vang lên trong đầu, khiến vẻ mặt của Lạc Ngu lạnh đi.
– Giới tính đảo ngược?
– Sao có thể là Omega được? Bác sĩ, có phải khám sai rồi không? Từ lúc sinh ra con tôi đã được xác định là Alpha mà, không có khả năng là Omega!
– Thật ra từ khi sinh ra cậu ấy đã là Omega.
– Cũng có nghĩa là… Không thể nào lại thay đổi được sao?
– Đúng vậy, không thể thay đổi.
Mấy cái này cmn là cái gì?
Áp lực nặng nề nháy mắt bao trùm khắp phòng bệnh. Kiều Uyển Dung nhìn thấy vẻ mặt âm trầm của con trai cũng không vội nói lời an ủi, bởi vì bà biết hiện tại Lạc Ngu gì cũng không nghe lọt, trước tiên phải để cho cậu tự bình tĩnh lại đã.
Lạc Ngu hít sâu vài cái, phát hiện bản thân không thể bình tĩnh nổi. Cậu giật kim truyền trên mu bàn tay, mặc kệ sự can ngăn của Kiều Uyển Dung, chạy vào nhà vệ sinh khóa trái cửa lại.
Đây quả thực là vận mệnh giáng cho cậu một trò đùa ác liệt. Làm Alpha mười tám năm, nay lại bảo thực ra cậu là Omega?
Lạc Ngu không có cách nào tiếp thu việc này. Nếu như cậu là Omega thì cũng đồng nghĩa với việc giấc mơ vào trường quân đội đã rời xa cậu rồi.
Trong mắt tất cả mọi người, Omega đại diện cho sự yếu đuối mỏng manh, không chỉ bởi vì tố chất cơ thể của họ mà còn vì bản tính ỷ lại người khác.
Hương hoa liên kiều tràn ngập trong không gian nhỏ hẹp, Lạc Ngu thử ngửi mùi hương của bản thân mà vẫn không phát hiện ra mình thay đổi ở đâu.
(*) Hoa liên kiều: Tên khoa học là Forsythia suspensa (Thunb.) Vahl, có họ với ô liu, được dùng làm thuốc.
Cậu nhìn bản thân trong gương, dường như chỗ nào cũng giống hệt như bình thường.
Rốt cuộc là tại sao lại thế này? Cậu chỉ cứu một người trên đường thôi mà, tại sao tỉnh lại đã xảy ra sự biến đổi đến nghiêng trời lệch đất như vậy?
Bình tĩnh, phải bình tĩnh.
Lạc Ngu mở vòi nước, vốc nước lên mặt.
Bọt nước bắn tung tóe lên mặt gương, bóp méo hình ảnh phản chiếu trên đó.
Lạc Ngu bình tĩnh không nổi, tay nắm chặt thành nắm đấm.
Má nó chứ!
Tiếng thủy tinh vỡ vang lên, người trong gương bị vết nứt cắt thành từng mảnh, sau đó vỡ vụn ngay khi chạm tới giới hạn.
Lạc Ngu nhìn những khớp ngón tay vì va chạm mạnh mà trở nên đỏ ửng, điều mà trước đây khi còn là Alpha không hề xuất hiện.
Cậu đã biết nơi nào thay đổi rồi.
“Con trai, con không sao chứ?”
Kiều Uyển Dung nghe thấy âm thanh, vội vàng gõ cửa.
Cửa mở ra từ bên trong, bà nhìn thấy Lạc Ngu nở nụ cười miễn cưỡng với mình, hơi hoảng hốt đi ngang qua bà.
Hương hoa liên kiều tràn ra từ bên trong khiến bà chợt ngây người.
Không gì có thể thể hiện tất cả rõ ràng hơn tin tức tố.
Khi trước Lạc Ngu còn là Alpha, tin tức tố của cậu có lực công kích rất lớn. Dù cho bà có quan hệ huyết thống với cậu thì vẫn ngẫu nhiên có lúc bị dọa sợ, nhưng bây giờ không giống như vậy.
Hương hoa liên kiều kia từ mạnh mẽ trở nên mềm mại, ôn hòa lượn lờ quanh người bà như một đám mây mềm mại ngọt ngào.
Kiều Uyển Dung thở dài, ngồi xuống bên giường, ôm lấy bả vai của con trai rồi nhẹ nhàng vỗ về sau lưng cậu.
Bà thả tin tức tố của mình ra, là mùi đào ngọt ngào, an ủi tâm tình sa sút của con trai.
Sự động viên từ tin tức tố của mẹ khiến tâm trạng Lạc Ngu tốt hơn chút, im lặng dựa vào lòng bà.
“Con trai, mẹ còn một chuyện phải nói cho con.”
Giọng nói Kiều Uyển Dung trầm thấp, nghĩ đến lời bản thân muốn nói lại càng khó chịu hơn.
“Mẹ nói đi.”
Bây giờ Lạc Ngu cảm thấy tin dữ gì mình cũng có thể chịu được, cho dù có bệnh nan y cũng chẳng sao cả, không có tin gì tồi tệ hơn việc bị biến thành Omega.
“Con biết Omega sau khi trưởng thành sẽ có kì phát tình nhỉ?”
Mẹ kiếp.
Lạc Ngu thầm chửi tục một câu, cả người cứng đờ.
Đúng là có việc còn tệ hơn việc bị biến thành Omega, đó chính là biến thành Omega sẽ có kì phát tình mỗi tháng một lần.
Lạc Ngu nhíu mày, nghĩ tới chuyện bản thân sẽ bị người khác tiếp xúc đánh dấu, lập tức cảm thấy có chút buồn nôn.
“Nhưng con đặc biệt hơn.”
“Hả?”
Lạc Ngu dựng tai lên, thậm chí trong lòng còn có chút mong chờ.
Đặc biệt gì cơ? Lãnh cảm ư? Không thể phát tình à?
“Không có thuốc ức chế nào có thể kiềm lại kì phát tình của con.”
“Cái gì?!”
Lạc Ngu đỡ bả vai của mẹ, mặt đầy khiếp sợ nhìn vào mắt bà.
“Sao lại không có? Không phải thuốc ức chế nào cũng giống nhau à?”
“Khác nhau. Tin tức tố có mã hoá riêng, thuốc ức chế bình thường lưu thông trên thị trường có thể ức chế các loại kỳ phát tình có tin tức tố thuộc mã B trở xuống. Với tin tức tố mã A thì giữa các khoảng thời gian khác nhau cũng có các loại thuốc ức chế khác nhau có thể mua bán sử dụng. Riêng tin tức tố của con là loại mới, mã A0719, ngoài con ra thì chưa ai khác có loại tin tức tố này, cũng có nghĩa là con không có loại thuốc ức chế nào có thể sử dụng.”
Kiều Uyển Dung vỗ lưng Lạc Ngu, vành mắt phiếm hồng.
Huyệt thái dương của Lạc Ngu giật giật, cảm thấy đầu óc mình như muốn nổ tung.
“Mẹ có đi hỏi rồi, có thể tìm viện nghiên cứu giúp con chế tạo thuốc ức chế nhưng bọn họ nói cần ít nhất hai tháng trở lên, hơn nữa giá của một liều là một trăm ngàn.”
(*) Một trăm ngàn NDT ~ Hơn ba trăm năm mươi triệu đồng.
“Cướp tiền à?”
Lạc Ngu hoảng sợ, nhà bọn họ làm gì có đủ tiền để dùng như vậy, còn là loại mỗi tháng phải trả.
“Mẹ, mẹ đừng khóc, cùng lắm thì con tìm một Alpha đánh dấu tạm thời. Đinh Duệ Tư nhất định sẽ giúp con.”
Lạc Ngu lau khóe mắt đẫm lệ của Kiều Uyển Dung, giống như an ủi bà, cũng giống như là an ủi bản thân.
Đinh Duệ Tư là bạn từ nhỏ của cậu, không thể thấy chết không cứu.
Hơn nữa nếu là Đinh Duệ Tư thì cậu cũng không quá khó tiếp thu mùi vị của đối phương.
“Không thể tùy tiện tìm được. Bác sĩ nói tin tức tố của con rất mạnh, chỉ có thể tìm người có độ phù hợp 100%. Nếu không lúc đối phương đang đánh dấu tạm thời, tin tức tố của con sẽ biến họ thành kẻ ngốc.”
Kiều Uyển Dung khóc nức nở, cảm thấy con đường phía trước là một mảnh tăm tối.
“Khoa trương quá vậy, nói thế thì chẳng phải con đây vô cùng lợi hại sao.”
Lạc Ngu đau khổ động viên bản thân, như vậy ít nhất cậu vẫn có năng lực đáp trả.
Biến một Alpha trở thành kẻ ngốc, chuyện này khi cậu còn là Alpha còn không làm được.
Kiều Uyển Dung giải thích tiền căn hậu quả qua một lần, bao gồm cả sự thay đổi của tin tức tố, nói lại toàn bộ lời của bác sĩ không thiếu một chữ nào.
Sau khi biết được tin tức tố của mình có tính công kích rất mạnh, coi như trở thành Omega cũng có quyền chi phối tuyệt đối, thậm chí còn có thể đánh dấu ngược lại Alpha thì tâm tình của Lạc Ngu lại có thể trở nên bình tĩnh đến kỳ lạ.
“Con à, hay là cứ tìm trung tâm nghiên cứu đi. Mẹ sẽ đi hỏi thăm thử các chiến hữu trước kia của ba con xem có cách nào không, chứ xác suất tìm được người có độ phù hợp 100% thực sự quá xa vời.”
Khi Kiều Uyển Dung nhắc tới chồng bà thì cả hai người lập tức sa sút hẳn.
“Trước cứ thử hỏi thử đã, ngày mai chúng ta lại đi trung tâm ghép đôi xem.”
Trong lòng Lạc Ngu không rõ là có cảm xúc gì. Thật ra cậu không hy vọng sẽ có người như vậy xuất hiện, nhưng cũng không mong nhà mình sẽ gặp gánh nặng về kinh tế.
Từ trước đến nay quan điểm của Lạc Ngu là dù tìm một nửa còn lại cũng phải tìm người có cơ sở tình cảm, trước giờ cậu vẫn luôn không thích loại hệ thống ghép đôi dựa theo gen này.
“Ngày mai con xin nghỉ đi, tạm thời đừng đến trường ít nhất hai tuần. Bác sĩ nói con vừa mới chuyển hóa, tin tức tố thời gian đầu sẽ cực kì không ổn định, có khả năng sẽ xuất hiện trạng thái đảo ngược. Có thể thử xem thuốc ức chế bình thường có giúp con tốt lên tí nào không, nếu không có biện pháp gì thì có khả năng chỉ có thể chịu đựng cho qua thôi.”
“Được rồi, không sao đâu mẹ. Mẹ đừng uể oải như vậy, con là ai chứ, nhất định có thể vượt qua mà.”
Chỉ là kì phát tình mà thôi, có khiến người ta khó vượt qua mấy đâu chứ, chỉ cần để nó qua đi là ổn rồi.
Omega xinh đẹp mới xuất hiện mang vẻ mặt quật cường tự tin, khiến trong lòng Kiều Uyển Dung âm thầm than nhẹ.
Con trai bà vẫn còn quá trẻ, không biết rằng trong tình huống ấy con người căn bản không thể dựa vào ý chí điều khiển hành vi của mình, chỉ có thể để cho bản năng chi phối.
Tác giả có lời muốn nói:
Bối cảnh hiện đại, không cơ giáp không tinh tế.
Rất mong bạn thông cảm nếu QC làm phiền bạn, QC là cách giúp duy trì website luôn miễn phí để bạn đọc truyện.
yeah!!!